Đào Thanh Thanh hiện giờ ngủ mê chưa tỉnh, trong cơ thể tựa hồ đang chứa đựng một nguồn năng lượng rất lớn.
Ôn Văn rất quen thuộc với loại ngủ say này, trước đó khi Đào Thanh Thanh từ cấp Tai Họa thăng cấp lên cấp Tai Hại cũng rơi vào ngủ say như thế.
Nếu như Đào Thanh Thanh thăng cấp thành công thì có nghĩa là Ôn Văn không cần chiến đấu đã có thêm một quái vật cấp Tai Nạn!
Hơn nữa dù sao thì Vampire cũng là thể chất mà Ôn Văn sử dụng lâu nhất, Đào Thanh Thanh lột xác sẽ làm Ôn Văn sử dụng năng lực càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Hiện giờ Tần Sảng đang rơi vào trạng thái cuồng bạo, có cảm giác mất hết tính người, thậm chí ngay cả đối mặt với Ôn Văn cũng không sợ hãi, có điều Ôn Văn cũng không thèm để ý tới thái độ xúc phạm của hắn lúc này.
Tuy trong cơ thể của hắn đã tích góp được năng lượng mà cấp bậc của hắn không thể nào có được, nhưng chúng vẫn chưa đủ để kích động Tần Sảng trở thành quỷ hồn cấp Tai Nạn.
Có điều Ôn Văn biết nên làm sao để Tần Sảng thuận lợi thăng cấp.
Ở trong tay Ôn Văn còn sáu mảnh vỡ con rối nhân ma, trên những mảnh vỡ này có lưu lại sức mạnh, mặc dù không bằng con rối nhân ma hoàn chỉnh nhưng cũng đủ để giúp Tần Sảng nâng chân bước lên bậc cửa thăng cấp.
Ôn Văn ném mảnh vỡ của sáu con rối nhân ma vào phòng giam của Tần Sảng rồi rời khỏi nơi này, nếu là trước kia có lẽ anh sẽ dùng những mảnh vỡ này trêu đùa Tần Sảng một chút, nhưng bây giờ thì anh không có tâm tình này.
Tin tức cha vẫn còn sống giống như một cục đá lớn đè nặng trái tim anh, làm anh làm việc gì cũng có chút không yên lòng.
Kế tiếp Ôn Văn bắt đầu kiểm tra thể chất của đám quái vật kia, ác ma cấp Tai Hại không có gì để nói, tuy có không ít khả năng mới lạ nhưng đối với Ôn Văn thì chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Ác ma cấp Tai Nạn mới là chủ yếu.
Là một ác ma cấp Tai Nạn trung tự, vô diện ma cũng bị giam ở khu Tai Nạn cùng những quái vật khác.
Hiện giờ hoàn cảnh trong trạm thu nhận đã không còn ác liệt như vậy nữa, có nguyên liệu nấu ăn có đầu bếp, trong phòng giam cũng có đồ đạc, vì thế vô diện ma và khủng thủ ma trông cũng không quá thê thảm.
Nói thật thì, trở thành tù nhân đã là kết quả tốt hơn chuyện bọn chúng đã nghĩ tới, ít ra thì vẫn còn một cái mạng.
Hơn nữa hoàn cảnh phòng giam tốt như vậy cũng ngoài ý muốn của chúng, nếu để chúng đi giam người, vất tội phạm vào phòng giam âm u ẩm ướt đầy lũ chuột và côn trùng đã coi là nhân từ rồi.
Ôn Văn đơn giản nhìn một chút liền đi tới trung tâm khu Tai Nạn, đám ác ma này cũng rất dễ dàng thích ứng hoàn cảnh, vì thế không cần anh lo lắng quá nhiều.
Nói không chừng ít nhìn thấy mặt mình thì chúng lại càng vui vẻ hơn.
Ôn Văn hít sâu một hơi, tiếp đó chỉnh số liệu phòng giam trên cổ tay trái, lựa chọn thể chất vô diện ma.
Biến đổi kịch liệt xảy ra, Ôn Văn nhịn không được khom người, đây là lần đầu tiên Ôn Văn có cảm giác đau đớn kịch liệt khi chuyển đổi thể chất như vậy.
Dần dần làn da của Ôn Văn bắt đầu lúc nhúc, bên ngoài cơ thể phủ một tầng ánh sáng màu tím, ánh sáng này biến thành thứ gì đó giống như thủy ngân, lúc Ôn Văn đứng dậy thì anh đã có được thể chất của vô diện ma.
Nắm giữ thể chất này thì năng lực chiến đấu của quái vật cấp Tai Nạn trung tự rốt cuộc cũng có quy củ, có thể điều khiển năng lượng màu tím đen để tấn công.
Trong khi chiến đấu thì có thể mô phỏng hình dạng và khả năng của đối thủ, thế nhưng loại mô phỏng này không thể vượt qua trình độ giới hạn nhất định, nếu đối phương là người siêu năng thượng tự, cuối cùng chỉ bắt chước được hình dạng mà thôi.
Cho dù đồng dạng là người siêu năng cảnh giới trung tự, nếu đối phương có một loại khả năng đặc biệt mạnh mẽ thì cũng không có cách nào hoàn toàn mô phỏng theo.
Dùng trong chiến đầu thì năng lực này có thể nói là yếu.
Nhưng điều nghịch thiên của năng lực này là có thể hoàn mỹ mô phỏng hình dạng của đối phương, đồng thời không dễ bị người phát hiện, có năng lực này rồi, Ôn Văn có thể biến thành bất cứ ai bất cứ khi nào!
Tiếp đó Ôn Văn dùng tay phải biến đổi thành thể chất khủng thủ ma, nhẹ nhàng hất tay một cái, mười ngón tay của hai tay biến thành trường đao sắc bén, trường đao này rất sắc bén, đồng thời còn có thể phóng ra một thứ rất giống kiếm khí.
Có điều thứ này đối với Ôn Văn mà nói thì có hơi yếu, anh dùng kiếm cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự, vì thế thể chất này chỉ có thể để dành làm áo may ô dự bị mà thôi.
Ôn Văn dùng hai loại thể chất mới ở khu trung tâm quản lý, đấu luyện với con nòng nọc nước thật to kia một trận.
Sau khi thu hồi phần quyền lực trạm thu nhận ở trên người Ôn Lệ, các vị nhân viên quản lý khu đầu mối đã có thể tự do hoạt động trong tầng của mình, đồng thời cũng có thể phát huy ra thực lực cấp Tai Nạn.
Về phần thực lực cấp Tai Nạn này rốt cuộc là trình độ gì thì Ôn Văn không rõ, dù sao thì không quản Ôn Văn tấn công thế nào, nòng nọc nước vẫn thuần thục chống đỡ.
Sau khi đánh với nòng nọc nước một hồi, Ôn Văn ngừng lại, biểu cảm có chút hoang mang.
"Kỳ quái, thể chất của vô diện ma cộng thêm thể chất khủng thủ ma hẳn là phải mạnh mẽ hơn vô diện ma bình thường mới đúng, vì sao ta lại cảm thấy thực lực có thể phát huy ra lại giống như vô diện ma nhỉ?" Ôn Văn nhíu mày tự hỏi.
"Ngài đã gặp phải rào cản sức mạnh rồi."
Nòng nọc nước lễ phép nói, phương thức nói chuyện của hắn rất kỳ lạ, từ trong người mỗi con nòng nọc nước đều phát ra âm thanh khác nhau, những âm thanh đó trộn lẫn lại tạo thành âm thanh mà Ôn Văn nghe thấy.
"Rào cản sức mạnh?" Ôn Văn nghi hoặc hỏi, đây là lần đầu tiên anh nghe nói tới chuyện này.
Nòng nọc nước hơi khom người với Ôn Văn, sau đó giải thích: "Nói dễ hiểu một chút chính là ngài đã gặp phải bình cảnh, hoặc nên nói là cực hạn, chỉ dựa vào sức mạnh của người khác ban cho thì chỉ có thể đạt tới trình độ cấp Tai Nạn trung tự mà thôi, muốn tiến thêm một bước thì chỉ có thể dựa vào chính bản thân ngài để thăng cấp."
"Thế nhưng trạng thái ngục đốc Tai Nạn thì ta có thể sử dụng được sức mạnh cấp Tai Biến.
"Vì thế ngài chỉ có thể sử dụng sức mạnh đó ở trong trạm thu nhận mà thôi, nếu sức mạnh của bản thân ngài đạt tới 'Chân Tự', sức mạnh ngục đốc Tai Nạn có thể mang ra ngoài trạm."
Nghe nòng nọc nước nói xong, Ôn Văn trầm mặc, sau đó thở dài một tiếng.
Này có nghĩa là nếu như không thay đổi thì cho dù anh có bắt được nhiều quái vật hơn cũng chỉ có thể đạt tới thực lực cấp Tai Nạn trung tự mà thôi.
Thực lực bản thân giống như một cái bình nhỏ, không quản bên ngoài có bao nhiêu sức mạnh, tối đa chỉ có thể chứa được một bình.
Ôn Văn phải làm cái bình của mình lớn hơn thì mới có thể tiếp nhận nhiều năng lượng hơn, mà muốn tiếp nhận sức mạnh cao hơn cấp Tai Nạn trung tự, bản thân Ôn Văn cần phải thăng lên cấp cấp Tai Nạn mới được.
Anh nương theo tố chất cơ thể bản thân, cộng thêm cuồng khí và Vô Danh kiếm pháp thì có thể chống đỡ người siêu năng cấp Tai Hại bình thường, thậm chí có thể chiến thắng.
Nhưng chung quy nó không thể xem là siêu năng lực chính thức, những thứ này có mạnh mẽ cỡ nào thì Ôn Văn cũng không phải là người siêu năng chân chính.
Nếu muốn thăng cấp lên cấp Tai Nạn, có được sức mạnh của sinh vật thần thoại thì nhất định phải thức tỉnh siêu năng lực chân chính của mình mới được, nhưng làm sao để thức tỉnh thì Ôn Văn vẫn chưa biết.
"Đi một bước xem một bước vậy, thật ra cũng không tệ."
Ôn Văn chỉ âm trầm một chốc lát liền không lo lắng nữa, ngược lại còn có chút niềm nở.
Nếu bản thân vẫn cứ nhỏ yếu như thế lại không ngừng nắm giữ năng lực mạnh mẽ, cuối cùng ngược lại sẽ có tai họa ngầm rất lớn.
Nếu anh thật sự không thể dựa vào chính mình trở thành người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa thì cứ để sức mạnh dừng lại ở mức này cũng không tệ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo